Cuộc đời truân chuyên của nữ diễn viên Ma Tiểu Thanh: Từ sao nhí được săn đón đến lặng lẽ lãng quên
Ma Tiểu Thanh được xem là một trong những “nữ chính bạc mệnh” của làng giải trí Hoa ngữ. Cô vốn là một diễn viên tài năng, từ nhỏ đã đoạt nhiều giải thưởng và được các đạo diễn hàng đầu trong ngành săn đón. Tuy nhiên, con đường sự nghiệp của cô lại gập ghềnh khi dính vào mối quan hệ với một đạo diễn tên tuổi, sống như vợ chồng nhiều năm rồi bị bỏ rơi. Hiện tại, dù đã 57 tuổi, cô muốn tái xuất nhưng dường như không còn ai quan tâm.
Ma Tiểu Thanh được đạo diễn nổi tiếng Tạ Tiến chú ý vào khoảng năm 1978 khi ông chuẩn bị làm phim À! Cái nôi, một bộ phim về câu chuyện trong thời chiến về một cô bé trong nhà bảo trợ trẻ em. Đạo diễn khi đó cần một cô bé có khả năng diễn xuất tự nhiên, khóc cười thật để đóng vai “Tiểu Tương Trúc”. Lúc ấy, Ma Tiểu Thanh 11 tuổi, với ánh mắt đầy linh khí, phù hợp với vai diễn này ngay từ lần đầu gặp.
Trong buổi thử vai, biểu cảm tự nhiên, nước mắt chảy ra rất chân thực khiến đạo diễn lập tức quyết định chọn cô làm vai chính. Bộ phim ra mắt năm 1979 và đạt giải Phim xuất sắc của Bộ văn hóa, đồng thời giúp Ma Tiểu Thanh nổi tiếng trên toàn quốc với vai diễn cô bé biết nói bằng ánh mắt.
Kể từ đó, cô trở thành một sao nhí được săn đón, chưa học hết trung học đã đóng tới 7 phim thiếu nhi, tích lũy nhiều kinh nghiệm diễn xuất và có lượng fan đông đảo. Để phát triển trên con đường diễn xuất, cô đỗ vào Học viện Sân khấu Thượng Hải, nơi được coi là “thiên đường” của các diễn viên.
Tuy nhiên, khi đang học năm hai đại học, cô nhận được lời mời tham gia phim Nguyên chủ của đạo diễn Mễ Gia Sơn, chuyển thể từ tiểu thuyết của Vương Sở. Việc đóng phim mâu thuẫn nghiêm trọng với lịch học nên nhà trường không đồng ý. Đối mặt với lựa chọn giữa học tập và ước mơ, cô quyết định bỏ học để theo đuổi nghề diễn.
Bộ phim ra mắt năm 1989 đã trở thành tác phẩm kinh điển thể hiện tâm lý xã hội thập niên 80. Vai diễn Lưu Mỹ Bình của cô trong phim đã bùng nổ khả năng diễn xuất và giúp cô được đề cử giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc tại giải Kim Kê danh giá khi mới ngoài 20 tuổi.
Để phát triển sự nghiệp, Ma Tiểu Thanh chuyển về Bắc Kinh làm việc trong nhiều đoàn phim. Năm 1993, cô đóng vai nữ sinh nổi loạn Ninh Ninh trong bộ phim truyền hình nổi tiếng Bắc Kinh nhân tại New York, được khán giả cả nước yêu thích. Vai diễn phức tạp này giúp cô có chỗ đứng vững chắc trong ngành, đồng thời trở thành một diễn viên được săn đón.
Năm 1997, vai y tá trong phim Tôi cũng có bố đã giúp cô đoạt giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc của giải Kim Kê. Đó là giải thưởng khó nhất trong ngành điện ảnh Trung Quốc, minh chứng cho thực lực diễn xuất của cô. Lúc này, sự nghiệp cô đang lên đến đỉnh điểm, với nhiều cơ hội phát triển và được kỳ vọng trở thành ngôi sao hàng đầu.
Thế nhưng, cô lại gục ngã trong chuyện tình cảm khi quen biết đạo diễn Lộ Học Trưởng trên phim trường Nguyên chủ. Họ kết đôi và chung sống với nhau trong nhiều năm. Lộ Học Trường lúc đó mới tốt nghiệp Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, chưa có tên tuổi và nổi tiếng trong giới. Dù vậy, họ thân thiết nhanh chóng và cùng nhau chung sống như vợ chồng.
Tuy nhiên, cô đã dành phần lớn thời gian và tâm huyết của mình để chăm sóc Lộ Học Trường khi anh mắc bệnh thận nặng, rút lui khỏi nhiều cơ hội diễn xuất, gần như tạm biệt giới giải trí. Đây là khoảng thời gian đầy khó khăn khi cô phải cân bằng giữa việc kiếm tiền và chăm sóc người yêu bệnh tật.
Mối quan hệ kéo dài gần 10 năm, cô dành trọn thanh xuân cho tình yêu nhưng cuối cùng vẫn bị bỏ rơi năm 1999 với lý do “không hợp nhau”. Điều càng khiến cô đau đớn là Lộ Học Trường nhanh chóng kết hôn với người khác, thay thế cô trong hôn lễ mơ ước bao năm.
Ở tuổi 32, thời điểm vàng son của một nữ diễn viên, cô mất hết dũng khí để tiếp tục theo đuổi sự nghiệp và dần rút lui khỏi ánh đèn sân khấu, trở về quê nhà Thượng Hải. Năm 2006, cô thử sức với vai trò đạo diễn qua bộ phim Nữ thiếu niên kể câu chuyện dựa trên chính cuộc đời mình, nhưng thất bại về doanh thu và đánh giá, khiến cô từ bỏ ý định tái xuất.
Kể từ đó, Ma Tiểu Thanh gần như biến mất khỏi mắt công chúng, chỉ thỉnh thoảng nhận vai nhỏ theo lời mời của bạn bè, nhưng sự nổi tiếng đã là dĩ vãng.
Đối chiếu với bạn diễn cùng thời Vương Chí Văn, người vẫn hoạt động đều đặn trong nghề và được đánh giá là diễn viên thực lực, sự khác biệt giữa hai người càng hiện rõ. Vương Chí Văn dù có đời tư nhiều tin đồn nhưng vẫn trụ vững trên màn ảnh với nhiều vai diễn chất lượng tính đến gần 60 tuổi.
Nguyên do không chỉ do quyết định dành thời gian cho tình cảm mà còn bởi quan điểm truyền thống cho rằng phụ nữ phải hy sinh sự nghiệp để làm tròn chuyện gia đình trong khi làng giải trí cạnh tranh quá khốc liệt. Khi rời đi vài năm, khán giả dễ dàng quên lãng và khi quay trở lại đã không còn vị trí.
Nếu Ma Tiểu Thanh biết tận dụng thời điểm đạt giải Kim Kê 1997 để phát triển, có lẽ cuộc đời cô sẽ bước sang một hướng khác. Nhưng cô đã dần lùi về phía sau để toàn tâm chăm sóc người yêu, cuối cùng nhận lại là hai bàn tay trắng.
Đáng buồn hơn, Lộ Học Trường sau này đã phục hồi sức khỏe, hoạt động trong ngành đạo diễn và sự nghiệp thành công, trong khi cô lại chìm vào lãng quên. Sự hy sinh của cô đã góp phần làm nên sự nghiệp của anh nhưng bản thân thì không nhận được gì.
Làng giải trí chưa từng thiếu những nhan sắc và diễn viên tài giỏi nhưng điều khan hiếm là những ngôi sao bền bỉ giữ được chỗ đứng và gặt hái được nhiều tác phẩm giá trị. Thời đại của Ma Tiểu Thanh đã trôi qua, dù có muốn quay lại cũng khó lòng như trước.
Thông tin bài viết do tác giả tự sáng tác, chỉ mang tính chất tham khảo.



